Kinh nghiệm du lịch Đồi Chè Cầu Đất, Đà Lạt

Đồi chè Cầu Đất cách trung tâm Đà Lạt hơn 20 km, thời gian chạy xe hơi dưới 1 tiếng đồng hồ. Mình xin chia sẻ dưới đây Kinh nghiệm du lịch Đồi Chè Cầu Đất, một trải nghiệm tuyệt vời trong ngày đầu tiên trong chuyến đi đầu tiên đến thành phố hoa.

Điểm đến Đồi chè Cầu Đất tuy đã nổi tiếng từ lâu nhưng mình thấy đường lên đó còn đẹp gấp nhiều lần. Đầu tiên là con đường cong cong mềm mại, vừa đẹp mắt lại vừa tạo cảm giác rất chill khi ngồi trên xe. Nhiều khúc cua khá gai góc nhưng xe cộ không nhiều, chủ yếu là người địa phương và một ít xe du lịch. Ven đường là rừng thông hùng vĩ, vừa có màu xanh mát mắt, mềm mại của lá thông mỏng manh, lại có sự mạnh mẽ của thân cây thông cao to sần sùi. Tiếng thông reo trong gió sẽ được cảm nhận rõ khi mở cửa xe.

Ngoài đoạn rừng thông tuyệt đẹp, là những ngôi nhà địa phương nằm cheo leo trên sườn đồi, trồng nhiều loại hoa ngắn ngày và lâu năm. Mấy loài hoa treo đủ màu sắc trên ban công, trên sân là cây đào nở bung hoa màu hồng tươi thắm, các loài dây leo cũng đầy hoa. Tất nhiên là những công viên ở trung tâm hay làng trồng hoa có hoa rất đẹp và trưng bày bài bản, nhưng mình bị say mê bởi vẻ đẹp thật ở những ngôi nhà của người dân hơn. Cuộc sống của người dân nơi đây thật yên bình, nhẹ nhàng như những cánh hoa, nhưng không kém phần sôi nổi bởi sự rực rỡ của nhiều màu hoa đem lại.

Có đoạn đi ngang chợ dân sinh, nhiều bạn hàng bày đồ ra trên đường, cảnh mua bán nhộn nhịp rất sống động. Rồi những ngôi trường các cấp, với màu áo đồng phục của học sinh, hàng cây bóng mát trong sân trường, gợi lên nhiều cảm giác khó tả. Lúc thì khi chạy ngang qua là giờ ra chơi, lúc thì giờ vào lớp, lúc thì giờ tan học. Kỉ niệm thời áo trắng chợt ùa về, và thấy rằng ở đâu trên đất nước Việt Nam này người ta cũng có một nơi để nhớ về thời niên thiếu là những mái trường và thầy cô.

Khi ở gần thành phố, tầm nhìn sẽ thấy rất nhiều nhà kính và nhà cửa trên các sườn đồi dốc núi. Càng đi ra xa trung tâm, cây xanh dần thay chỗ cho các công trình nhân tạo. Lúc này đây, mình có cảm giác như đi xa lắm rồi, thoát khỏi cái gọi là đô thị, là nơi đông đúc. Sống thì nên ở nơi cận thị cận trường nhưng nên có những lúc cần cho bản thân thư giãn một chút ở nơi xanh, yên tĩnh và ít người.

Do đến Đà Lạt vào những ngày cận tết âm lịch, tụi mình được chiêm ngưỡng hàng trăm cây đào nở bung xõa trên đường lên đồi chè. Cánh hoa đào mong manh, hồng nhẹ, nhưng mà hàng cơ số hoa trên cành cây khẳng khiu tạo nên những bức tranh lung linh chưa từng thấy. Những đoạn có cả chục cây đào thì đẹp lắm, không lời nào tả hết. Người ta dừng xe chụp ảnh cũng khá đông. Có thể chụp hình với nguyên hàng đào, hoặc chụp cùng một cây thôi cũng đẹp lắm rồi. Nhưng quan trọng nhất là cảm giác chạy xe chậm chậm rồi ngắm hoa, xuất hiện thoắt ẩn thoắt hiện trên đường, như những cô gái má hồng Đà Lạt đang vẫy chào du khách.

Cuối cùng, tụi mình đã đến đồi chè Cầu Đất sau khi trải qua nhiều cung bậc cảm xúc. Đồi khá rộng, nhìn bốn bề đều thấy chè. Cây được trồng theo luống nên nhìn từ xa rất đẹp. Ai chịu khó len lỏi giữa những luống này thì lên hình bao đẹp luôn. Còn nếu leo lên đỉnh đồi có một biểu tượng màu vàng để sống ảo, check in. Biển hiệu đồi chè được làm to để có thể lên được hình.  Các công trình và dịch vụ, phí tham quan Khu du lịch Đồi chè Cầu Đất ngưng hoạt động. Mình có thể chạy xe thẳng đến khu café, uống trà, tham quan. Gần đó có nhiều trại hồng treo gió để khách tiện đường thì ghé vào tham quan và mua về làm quà.

Trên đường trở ra, mình lại thả hồn theo phong cảnh hữu tình một lần nữa. Tụi mình còn dừng xe chụp ảnh với hàng đào đẹp nhất trên đường, mấy bông hoa cẩm tú cầu to ở ngay đó nữa. Thực ra chụp ảnh cũng vui, xem lại ảnh cũng thích, cơ mà xem mọi người tíu tít tạo dáng và cười đùa quanh những cây đào còn vui hơn.

Rate this post

Leave a Reply